Nụ Bâng Khuâng
Tiếng hát nào cao hơn tiếng em
Anh xin theo nhịp nữa cung đàn
Nữa cung đàn nhường cho trăng gió
Để gió và trăng biết trần gian
Có hoa nào hồng hơn môi em
Anh xin làm chàng bướm khù khờ
Đậu mãi trên cành bờ mộng đỏ
Rồi ngu ngơ rã cánh bởi hương nồng
Có ngọc nào đẹp hơn răng ấy
Anh mong làm người thợ bốn mùa
Hết nhìn, hết ngắm rồi trau chuốt
Để ý mộng mơ bước thẩn thờ
Giọng cười nào êm hơn gió sớm
Anh dâng theo trăm hạt mưa đầu
Dưới rềm thưa âm vang tí tách
Em sẽ cười những nụ bâng khuâng
Nguyễn Ngu Ngơ
(Bùi Ngự Bình)
Thơ - Bùi Ngự Bình
Thủy Chung - Bùi Ngự Bình
Thủy Chung
Với ngòi bút anh vẽ cuộc tình hồng
Với khói bay anh tưởng dáng qua song
Với tay gầy anh dâng đời phiêu bạt
Với tiếng ca anh đẩm lệ tương tư
Trót dặn lòng thưở ban sơ ngượng ngập
Để trong tim duy nhất một bóng hình
Ngăn tâm thất ơi xin đóng mãi
Đừng làm chung tình mất nghĩa thiên thu
Và anh đã để
Trong ánh mắt những ý tình khôn diễn
Môi qua môi trao trọn nổi cuồng si
Lòng hiểu lòng cửa dương gian mới chớm
Hồn lâng lâng trong gió yêu đầu
Để tất cả để rồi tan vỡ
Và bây giờ
Với ngòi bút anh biên lời trăn trối
Với khói bay anh mong bóng em cười
Với tay gầy anh giết đời thừa thãi
Với tiếng ca anh xin gởi hư vô
Bùi Ngự Bình
Với ngòi bút anh vẽ cuộc tình hồng
Với khói bay anh tưởng dáng qua song
Với tay gầy anh dâng đời phiêu bạt
Với tiếng ca anh đẩm lệ tương tư
Trót dặn lòng thưở ban sơ ngượng ngập
Để trong tim duy nhất một bóng hình
Ngăn tâm thất ơi xin đóng mãi
Đừng làm chung tình mất nghĩa thiên thu
Và anh đã để
Trong ánh mắt những ý tình khôn diễn
Môi qua môi trao trọn nổi cuồng si
Lòng hiểu lòng cửa dương gian mới chớm
Hồn lâng lâng trong gió yêu đầu
Để tất cả để rồi tan vỡ
Và bây giờ
Với ngòi bút anh biên lời trăn trối
Với khói bay anh mong bóng em cười
Với tay gầy anh giết đời thừa thãi
Với tiếng ca anh xin gởi hư vô
Bùi Ngự Bình
Ngây Thơ - Nguyễn Ngi Ngờ
Ngây Thơ
Khói ơi đừng cay mắt
Cho lệ khỏi đẫm mi
Cho tình vừa mới chớm
Không tan trong khói bay
Lòng rộn ràng đợi nắng
Anh trông ngọn gió đào
Mong lá hoa rạng rỡ
Để đón bước chân em
Cho lần đầu ước hẹn
Em tươi nét thẹn thùng
Cho lời đầu em nói
Thoảng nhớ mãi tromg nhau
Cho người đầu em đến
Đem mến thương trọn đời
Một năm tình nuôi lớn
Trong tiếng hát câu cười
Anh bước ngược thời gian
Vô tư như thưở nhỏ
Ta đã kể nhau nghe
Những ấu thơ vàng ngọc
Dưới sân trường êm bóng
Bên lứa bạn đồng song
Trong lòng thương thầy mẹ
Rồi bất chợt lắng nghe
Vài hạt lòng rơi nhẹ
Để tròn mắt trong nhau
Sao mình thương nhau nhỉ ?
Một hôm có sương lạc
Bên sân vắng gió lồng
Muốn tình yêu thêm mộng
Em chợt giận vu vơ
Anh chẳng biết làm thơ
Đành ra bên sông nhỏ
Bỏ nhẹ những hạt sầu
Cầu con nước đừng suôi
Để lệ trôi về cội
Đường về từ sông nhỏ gầy
Ngang quán vắng trong chiều
Nghỉ lặng nổi quạnh hiu
Chân bước lần vào đấy
Lần đầu tiên vào quán
Bở ngở bởi bóng mờ
Lênh đênh trong tiếng hát
Anh khát nổi mong em
Khát ly cà phê đầy
Khát tình trong khói thấp
Và rồi anh đã tập
Thả những sợi khói gầy
Trong bóng tối mong lung
Rồi chợt cay sặc sụa
Và rồi anh đã để
Môi nhấm ngụm đen đầu
Cho lưỡi đắng than van
Cho mày nhăn khốn khổ̀ !!!!
Sương giờ đây đã lặn
Chỉ nắng ấm soi tình
Em nở nụ cười xinh
Trên bình minh mới rạng
Anh thì thầm qua nắng
Em chớ giận vu vơ
Nhỡ tình thêm ý nghĩa
Nguyễn Ngi Ngờ
(Bùi Ngự Bình)
Khói ơi đừng cay mắt
Cho lệ khỏi đẫm mi
Cho tình vừa mới chớm
Không tan trong khói bay
Lòng rộn ràng đợi nắng
Anh trông ngọn gió đào
Mong lá hoa rạng rỡ
Để đón bước chân em
Cho lần đầu ước hẹn
Em tươi nét thẹn thùng
Cho lời đầu em nói
Thoảng nhớ mãi tromg nhau
Cho người đầu em đến
Đem mến thương trọn đời
Một năm tình nuôi lớn
Trong tiếng hát câu cười
Anh bước ngược thời gian
Vô tư như thưở nhỏ
Ta đã kể nhau nghe
Những ấu thơ vàng ngọc
Dưới sân trường êm bóng
Bên lứa bạn đồng song
Trong lòng thương thầy mẹ
Rồi bất chợt lắng nghe
Vài hạt lòng rơi nhẹ
Để tròn mắt trong nhau
Sao mình thương nhau nhỉ ?
Một hôm có sương lạc
Bên sân vắng gió lồng
Muốn tình yêu thêm mộng
Em chợt giận vu vơ
Anh chẳng biết làm thơ
Đành ra bên sông nhỏ
Bỏ nhẹ những hạt sầu
Cầu con nước đừng suôi
Để lệ trôi về cội
Đường về từ sông nhỏ gầy
Ngang quán vắng trong chiều
Nghỉ lặng nổi quạnh hiu
Chân bước lần vào đấy
Lần đầu tiên vào quán
Bở ngở bởi bóng mờ
Lênh đênh trong tiếng hát
Anh khát nổi mong em
Khát ly cà phê đầy
Khát tình trong khói thấp
Và rồi anh đã tập
Thả những sợi khói gầy
Trong bóng tối mong lung
Rồi chợt cay sặc sụa
Và rồi anh đã để
Môi nhấm ngụm đen đầu
Cho lưỡi đắng than van
Cho mày nhăn khốn khổ̀ !!!!
Sương giờ đây đã lặn
Chỉ nắng ấm soi tình
Em nở nụ cười xinh
Trên bình minh mới rạng
Anh thì thầm qua nắng
Em chớ giận vu vơ
Nhỡ tình thêm ý nghĩa
Nguyễn Ngi Ngờ
(Bùi Ngự Bình)