Mười năm …
Anh về kết lá đề thơ
Hỏi thăm ai đó còn chờ nhau chăng?
Anh đi thấm thoát mười năm
Mà câu tái hợp vẫn nằm trên môi
Mười năm thành chú cuội rồi?
Mười năm cách trở như lời xưa chăng?
Ngoài kia đơn lẻ ánh trăng
Phải trăng vàng võ mười năm đợi chờ?
Mười năm tròn một vần thơ
Hay là cột mốc tính giờ mà thôi?
Mười năm, đã quá xa rồi
Mười năm đánh dấu ngày tôi lên đường
Mười năm rời bỏ quê hương
Ra đi còn chút vấn vương trong lòng
Mười năm còn nhớ hay không?
Noel lạnh lẽo mùa đông năm nào…
Tháng 5 hăm ba
VoChieu
Thơ Vô Chiêu
Thơ Vô Chiêu - Biển Trăng Lên
Biển Trăng Lên
Cầm tay xin chớ cầm nhầm
Gặp lần này nữa, có lần khác không?
Ba mươi năm trước đau lòng
Tiễn người em ấy theo chồng đi xa
Để nay...
Muốn cầm tay lắm...nhưng ngại ngần
Đợi trăng lên tỏ mới dám gần
Bâng quơ thăm hỏi chuyện mưa gió
Chuyện trời, chuyện đất, chuyện...dưới chân!
Kìa con Dã tràng lăng quăng chạy
Đỏ góc biển xanh, trăng giỡn trăng
Xa xa con sóng vờn con sóng
Thoang thoảng bên tay gió thì thầm
Sóng ơi đưa gió về bên ấy
Để ta đưa áo...khoác vai gầy
Khi nàng vừa thấm se se lạnh
Rồi thì nhẹ nhẹ nắm bàn tay
Bên bờ biển cát, gót vương mềm
Sương khuya, trăng lạnh, nước êm êm
Không gian cô đọng, thời gian đứng
Tay trong tay ấm, biển trăng lên
Riêng tặng những bạn ngày xưa đã lỡ cầm nhầm
Vô Chiêu 3/6/2006
Cầm tay xin chớ cầm nhầm
Gặp lần này nữa, có lần khác không?
Ba mươi năm trước đau lòng
Tiễn người em ấy theo chồng đi xa
Để nay...
Muốn cầm tay lắm...nhưng ngại ngần
Đợi trăng lên tỏ mới dám gần
Bâng quơ thăm hỏi chuyện mưa gió
Chuyện trời, chuyện đất, chuyện...dưới chân!
Kìa con Dã tràng lăng quăng chạy
Đỏ góc biển xanh, trăng giỡn trăng
Xa xa con sóng vờn con sóng
Thoang thoảng bên tay gió thì thầm
Sóng ơi đưa gió về bên ấy
Để ta đưa áo...khoác vai gầy
Khi nàng vừa thấm se se lạnh
Rồi thì nhẹ nhẹ nắm bàn tay
Bên bờ biển cát, gót vương mềm
Sương khuya, trăng lạnh, nước êm êm
Không gian cô đọng, thời gian đứng
Tay trong tay ấm, biển trăng lên
Riêng tặng những bạn ngày xưa đã lỡ cầm nhầm
Vô Chiêu 3/6/2006
Thơ Vô Chiêu - Thế Giới Này Vắng Đàn bà
Thế Giới Này Vắng Đàn Bà
Thế giới này vắng đàn bà
Con trên trái đất độc là con hoang
Thôi trăng hoa đến ngỡ ngàng
Hoạn Thư vắng bóng các chàng mãi chơi
Lâm bồn la: Ối giời ơi
Từ nay con đã biết ơn Các Bà
Nửa đêm gà gáy canh ba
Nhìn cây kiếm rỉ xót xa ngậm ngùi
Phòng the một đống bùi nhùi
Hai con chuột nhắt đang vui cuộc tình
Ngẫm mình lại xót xa mình
Ngẩn ngơ nhớ lại đời mình năm xưa
Cơm ngon áo ấm chiều mưa
Ngọt ngào dụi mát những khi ấm đầu
Đêm khuya một bóng trăng sâu
Mờ mờ bóng cá trồi đầu...ngắm trăng
Không gian ơi những mơ màng
Ở trên tiên cảnh...có bằng nơi đây?
Thượng đế ơi, Vắng đàn bà ?!!!
Con sao sống được, thôi thà chết đi.
Kim Chi
Thế giới Này Vắng Đàn Ông
Thế giới này vắng đàn ông
Con trên thế giới toàn dòng con rơi!
Thúy Kiều thơ thẩn dạo chơi
Từ Hải không có !...buồn ơi là buồn
Đêm dài ôm gối lệ tuôn
Thiếu anh mới thấy căn buồng lạnh tanh!
Cảm ơn đời đã có anh
Không anh cam táo biết dành cho ai?
Dù rằng kiếm rỉ chẳng mài
Nhưng mà có nó đêm dài cũng hơn!
Phòng the lạnh ngắt trống trơn
Hai vành trăng khuyết, vu sơn nỗi gì?
Vắng anh còn thú vị chi
Đàn em thiếu một dây si mất rồi
Ví dụ có ở trên giời
Mà đàn ông thiếu, thì tôi...không thèm
Giật mình tỉnh giấc mộng đêm
Rờ qua bên cạnh...thì em vẫn còn!
Trăng ngoài song cửa trăng non
Mình ơi thức dậy, cờ son quân ngà
Vô Chiêu ( Họa )
Thế giới này vắng đàn bà
Con trên trái đất độc là con hoang
Thôi trăng hoa đến ngỡ ngàng
Hoạn Thư vắng bóng các chàng mãi chơi
Lâm bồn la: Ối giời ơi
Từ nay con đã biết ơn Các Bà
Nửa đêm gà gáy canh ba
Nhìn cây kiếm rỉ xót xa ngậm ngùi
Phòng the một đống bùi nhùi
Hai con chuột nhắt đang vui cuộc tình
Ngẫm mình lại xót xa mình
Ngẩn ngơ nhớ lại đời mình năm xưa
Cơm ngon áo ấm chiều mưa
Ngọt ngào dụi mát những khi ấm đầu
Đêm khuya một bóng trăng sâu
Mờ mờ bóng cá trồi đầu...ngắm trăng
Không gian ơi những mơ màng
Ở trên tiên cảnh...có bằng nơi đây?
Thượng đế ơi, Vắng đàn bà ?!!!
Con sao sống được, thôi thà chết đi.
Kim Chi
Thế giới Này Vắng Đàn Ông
Thế giới này vắng đàn ông
Con trên thế giới toàn dòng con rơi!
Thúy Kiều thơ thẩn dạo chơi
Từ Hải không có !...buồn ơi là buồn
Đêm dài ôm gối lệ tuôn
Thiếu anh mới thấy căn buồng lạnh tanh!
Cảm ơn đời đã có anh
Không anh cam táo biết dành cho ai?
Dù rằng kiếm rỉ chẳng mài
Nhưng mà có nó đêm dài cũng hơn!
Phòng the lạnh ngắt trống trơn
Hai vành trăng khuyết, vu sơn nỗi gì?
Vắng anh còn thú vị chi
Đàn em thiếu một dây si mất rồi
Ví dụ có ở trên giời
Mà đàn ông thiếu, thì tôi...không thèm
Giật mình tỉnh giấc mộng đêm
Rờ qua bên cạnh...thì em vẫn còn!
Trăng ngoài song cửa trăng non
Mình ơi thức dậy, cờ son quân ngà
Vô Chiêu ( Họa )