Date: May 12, 2021
Chuyện Tình Trái Quýt
Cũng đâu mười mấy năm rồi, dân Cái Bang Sô Sù tề tựu tại sân Đại Tồ, bang Cà li phọt na.
Sau một màn đấu tôm hùm, đánh bại mì xào thập cẩm Chai Nà, chơi thoải mái bọn Cốc và tụi bia Cà na Điên. Dân Cái Bang họp quanh cái bàn bày la liệt những chiến tích tại làng Đu Rèn, nơi Cái Bang một thời chiếm đóng. Cũng tại nơi này, quân ta đã đánh văng người anh em da đỏ trong một trận quyết chiến bắt đầu từ thành Pho Cháp Phi.
Chíu chíu, xẹt , bằng bằng ... quân ta vận nội công, múa kiếm tưởng nhớ về một thời oanh liệt của một dĩ vãng tìm không thấy
Bỗng... trong một góc tối, có tiếng khóc nỉ non ai oán...
Một đại hán có râu dài tới rốn chống gậy bước ra, vừa đi vừa quẹt nước mắt, nước mũi tùm lum tè le (gớm)
Đại hán trông cao ráo, khẳng khưu; mọi người bỡ ngỡ , chả lẽ chàng là chủ nhân của tiếng khóc bi ai ?
Cả sảnh đường im bặt, đại hán vừa đi vừa mò mẫm trong túi quần,móc ...móc ...rùi
lại …móc…mãi mới lấy ra được một vật gì teo teo, bé bé khô héo
Chời! chuyện gì đã xảy ra?
Mời nghe tường thuật buổi họp mặt SOSU năm 2005
tại Grand Garden, California
Trước hết, xin cảm ơn anh Long Andre Lâm, anh Nguyễn Hoàng Minh Tuấn và Quang Hiển đã bỏ nhiều công sức cho buổi hội ngộ này. Kế đến xin cám ơn anh Thịnh, chủ nhân LiLy Bakery và anh Đạo đã tiếp tế nhiên liệu cho những máy cười không biết mệt. Không có cà phê thì chả cười được mà không có “sợi” *thì nào có đứng vững để mà cười, bằng chứng là có người không ăn phở nên phải chống gậy đó
Cà phê LiLy và phở Tùng… “do the body good “
Bác Đạo ui, chúng em chả bao giờ nghĩ đến chuyện…quay các anh …như dế đâu. Tụi em chỉ dám mời mí anh ngồi xuống để các anh có cơ hội thố lộ những nỗi lòng đã ấp ủ lâu ngày, ngược dòng thời gian về thuở xưa, thuở còn e ấp, ngại ngùng í mà…
Durant thành phố đìu hiu, mùa đông lạnh đến cắt da, buồn dã dượi, buồn ray rức…Ấy thế, mà lại có những con tim nóng bỏng, những mối tình ngây thơ…như mối tình…trái quýt.
Này nhé, ngày ấy anh để tóc dài trông thật nghệ sĩ, mái tóc bồng bềnh lắc lư theo nhịp bước anh đi ,đến nỗi Ringo Starr của The Beatles còn bắt chước theo anh…
Anh biết thế…nhưng anh đã cắt mái tóc anh
ĐỂ CHI ?… để yêu em
Thế rùi, anh gói những sợi tóc ấy, trịnh trọng để vào…góc phòng McKinley hall nhà anh….
ĐỂ CHI ? …. để một ngày đẹp trời , anh sẽ trao cho em những sợi tóc lãng mạn dính đầy … chí ý quên, dính đầy DNA của anh
ĐỂ CHI? để làm bằng chứng mối tình anh iu em.
Nhưng than ôi, ngày đẹp trời đâu hông thấy, chỉ có những ngày… hơi hơi đẹp… thì anh mắc đi câu cá với tụi bạn mất rùi. Anh đi, anh gởi hồn cho sông nước mênh mông và cho …những miếng cá nướng than thơm lừng. Tuy thế, anh vẫn nhớ …tới em…
VÌ SAO? tại vì anh có mang theo …trái quít.
Đối với anh, trái quít này là em, anh đã đặt tên nó là…”Em”
Trái quít tròn, còn trong cuống, mùi thơm ngọt ngào làm anh quyến luyến. Nhiều lúc tối trời, thèm mì gói không có mì, anh tính xực nó, nhưng anh không ăn, anh tôn thờ nó…
VÌ SAO? vì nó là em
Thế rùi,
Ôi em trái quít dấu iu ,ôi anh lọn tóc bồng bềnh ….Anh bỗng nảy ra một sáng kiến mới
…là sẽ đem “chúng ta” tặng cho em để chỉ mình em vấn vương hình bóng…anh và em trước khi
ta …xa nhau, anh …hy vọng thế!
CÒN ANH THÌ SAO?
anh thì sẽ đi một phương trời xa và sẽ ca những bài ca mới..
Nhưng…mộng ước đã không thành
Và giờ đây, em ui ….anh vẫn còn giữ trái quít ngày xưa, nay đã
….tàn theo năm tháng, không còn mọng đỏ , do đó chả còn tròn và anh thì giờ đây tuổi đã già, chẳng còn tinh tế như xưa. Ui , sao anh thấy nó giống….”trần bì “
trong mấy tiệm thuốc bắc quá hà!!
Well, chiện tình quít này, Kchi xin mượn bài thơ Tình Già của cụ Phan Khôi làm kết cục:
Hai mươi bốn năm sau, tình cờ nơi đất khách gặp nhau!
Đôi mái đầu đều bạc
Nếu chẳng quen lung, đố nhìn ra được
Ôn chuyện cũ mà thôi!
Liếc đưa nhau đi rồi, con mắt còn có đuôi!
Kc “đạo văn” cụ Phan Khôi nhé:
Hai mươi sáu năm sau, Grand Garden hội ngộ
Đôi chúng ta đều thành “ cậu mợ “*
Nếu chẳng có kiếng, đố nhìn ra được
Ôn chiện quít mà thui
Cười đến muốn đui, nhưng mắt liếc vưỡn … còn đuôi!
Durant, xứ da đỏ, có những chàng tuổi trẻ tài cao, có chị má đỏ môi hồng, tóc dài tha thướt những chiều mùa thu lá đổ . Anh đứng dưới tàn cây nhìn lá me bay í quên lá pecan bay như tấm thảm vàng lót gót
chân em đi, lòng anh chùng xuống….Anh đã hát, chỉ hát trong lòng thui những nốt nhạc du dương nhất, êm dịu nhất….rùi thì con tim anh đập thình thịch, thình thịch ….tưởng như vỡ ra…
Và anh đã chẳng nói, không nói câu tỏ tình cùng em!
Và em cũng chẳng có crystal ball để mà “soi “ trái tim anh.
Tình yêu bay theo lá, decomposed theo thời gian . Thế nên …
chuyện tình này thành chuyện tình lá pecan.
Rùi lại có những chuyện tình hằn lên những dấu tay gọi là …tình hồng
Các bạn ở xa ơi, lần tới nha nhớ về họp mặt, cùng kể nhau nghe những chuyện tình ngây ngô hồi còn trẻ , những chuyện cười ra nước mắt
À quên, lại còn chuyện có người bị cá “câu” mất luôn …cái cần…….câu
Mơi mốt gặp sẽ kể tiếp!!
Rất mừng khi gặp các bạn, xin cám ơn đã có một ngày vui rất vui. Ngày hội ngộ của chúng ta có thể tóm tắt bằng:
Rượu ngon không có bạn hiền
Không mua không phải không tiền không mua
(Nguyễn Khuyến)
Kim Chi
* Lời anh Đạo